Posted on December 31, 2012 by hoanghaithuy
Bà già 80 tuổi, bại liệt, nằm trên ghế bố là bà vợ goá của Tướng Lê
Văn Hưng. Tên bà là Lê Xuân Mai. Người ngồi dưới chân bà là cô LêÁnh
Tuyết, cô con gái của ông bà, năm nay 57 tuổi.Gia đình của một danh tướng mà hàng năm chúng ta trang trọng tưởng niệm, vinh danh nay đang sống khổ cực ở quê nhà Sài Gòn.
Tiệm tạp hoá nghèo của cô Lê Ánh Tuyết ở Số 7/10 đường 20, phường 6, Quận Gò Vấp, Sài Gòn. Cô Ánh Tuyết có số Cell 0122.2059.262
UK gởi thông tin nầy đến gia đình A20, xin các đại ca giúp UK một tay gởi thông tin nầy đi càng xa, gửi cho càng nhiều người biết càng tốt, để tỏ tình cảm của chúng ta với người cũ,và xoa dịu phần nào những chịu đựng khổ cực của bà vợ và cô con Tướng Lê Văn Hưng. UK
CTHÐ: Tháng 12 ,2012, tôi gặp Lời Nhắn của bạn UK trên Internet. Tôi gửi Lời Nhắn ấy đến quí vị. Tôi không biết Luật ODP của Mỹ có nhận vợ con của những sĩ quan đã chết trên chiến trường trong những tháng cuối của trận chiến đi sang Mỹ trong Chương Trình HO hay không? Tôi thấy vợ con những sĩ quan chết trong những Trại Tù Khổ Sai miền Bắc được đi HO sang Mỹ. Tại sao bà vợ và cô con của Tướng Lê Văn Hưng lại không được hưởng đặc quyền tị nạn ấy? Tại vì Tướng Hưng tự sát chăng?
Vị nào biết rõ trường hợp này xin cho biết.
Luật HO có một điều làm nhiều sĩ quan quân đội tôi bị thiệt thòi: sĩ quan bị tù khổ sai 3 năm được đi HO sang Mỹ, được nhận là người tị nạn chính trị, sĩ quan tù chỉ thiếu 1 ngày là đủ 3 năm không được đi.
Những sĩ quan thương tật, què cụt, mù, giải ngũ, không bị Cộng sản bắt đi tù, không được đi HO. Thương binh quân đội bại trận là những người sống cực khổ nhất. Họ là những người bị lãng quên.
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.