Cuộc tử đạo diễn ra nhanh gọn và đúng kịch bản cho một cái chết gàn dở lãng xẹt. Trói tay bịt mắt và đòm đòm đòm. Cái thân còm xệ xuống làm mất hết vẻ hào sảng của một sự tích bi tráng. Nào đâu "Phút giây thiêng anh gọi Bác ba lần", và cũng chẳng bao giờ "Có cái chết hóa thành bất tử". Chết tốt. Chết ngon. Vợ đi lấy chồng. Con đếch có. Và bi giờ đồng minh chiến lược (trước là kẻ thù) chỉ đích ra cái tên khủng bố. Khủng bố Trỗi! Anh thật là bất hạnh. Ngày xưa Kinh Kha đi hành thích Tần Vương cũng được mời đối ẩm, đọc bản án, rồi mới rút dao tính làm thịt đối thủ. Thật là oai oách ghi danh muôn kiếp. Nay anh Trỗi Trời Trơi nấp đâu đó cạnh chân Cầu Giấy, đợi đoàn xe đại sứ biển NG đi qua với bác quốc khách vẫy tay chào dân chúng, nhảy bổ lên quăng một quả lựu đạn xịt. Lựu đạn xì khói nhảy tƣng tƣng qua đoàn xe và lăn tới chỗ những thƣờng dân hiếu kỳ, và không nổ. Chán vật. Anh bị đá hai phát vào mạng mỡ và trói gô nhập trại. Đúng là thằng khủng bố kém kinh nghiệm. Khủng bố Trỗi! Anh thật là đáng thƣơng. Mà thực ra anh cũng chƣa bao giờ đƣợc phong Anh Hùng. Chẹp chẹp.
Lão Sản đảng vừa vừa thôi, đảng quá đếch ai chịu đƣợc? - Chuyện ảnh anh Trỗi cũng nhƣ ảnh chị Thắng đƣợc mông má cho phù hợp mục đích tuyên truyền của đảng ta đƣợc chính con bác Hữu kể lại. Tất nhiên kể trong lúc bia bọt vui mồm và không có nguồn (Trung Tướng ghét nhất thông tin có nguồn, nghe nó quê nhƣ lão Sản thiu thối). Cái này thì đảng ta hơi bị nhà nghề, tây kêu là bờ-rồ.
- Tiếng hô "Việt Nam Muôn Năm" của anh Trỗi là tuyệt nhiên không có, vấn đề này sẽ quay lại sau. Đôi lúc khi đối mặt với cái chết ngƣời ta cũng hay nhầm nhọt.
- Lão Sản chê tin nội bộ cung đình hử? Tốt thôi. Hàng chục trẹo đầu lừa nghe theo sách báo đảng tƣởng đó là chân lý thì sao? Có cần đội mũ không? Nghe báo đảng thì khác chó gì nghe Trung Tướng lý luận?
- Tượng đài với cả tên phố tên phƣờng tên đƣờng tên trƣờng thì là cái chó gì? Anh Lê Văn Tám có cả công viên to đoành. Đảng ta cũng chƣa bao giờ công nhận truyện anh Tám là bịa. Thế mới đảng. - Nhắc lại một lần nữa. Anh Trỗi chƣa bao giờ đƣợc phong là anh hùng và cũng chƣa từng có bằng liệt sĩ. Vấn đề này năm 199x đã đƣợc đƣa ra tận một kỳ họp quốc hội, và bác chủ tịch Đức Anh khi đó đã gạt đi mà rằng, anh Trỗi cũng nhƣ anh Tự Trọng anh Hồng Thái, đằng nào cũng là anh hùng bất hủ rồi, lằng nhằng bằng cấp nữa mà chi. Bi giờ quay lại chuyện anh Trỗi. Thực ra anh Trỗi không phải là biệt động VC, tức là không hề có chân trong một tổ chức khủng bố nào do đảng ta quản lý. Cũng nhƣ anh Móc Lốp bị tƣớng Loan bắn lủng sọ giữa Sài Thành, cả hai anh là những tay chơi có thù hận với bọn Mẽo, và hoàn toàn độc lập khi tiến hành các dịch vụ khủng bố miễn phí của mình. Khi báo chí thế giới rùm beng về việc gài bom của anh Trỗi, thì đảng ta cũng chƣa có thông tin gì về ảnh. Và mấy tháng sau anh Trỗi bị hành quyết, đảng ta cũng vẫn mù tịt nhƣ thế. Tất cả các thông tin đƣa về cho bác Tố Hữu chỉ là các bài báo của Time, BBC, và bác ý dựa vào cái tên TROI không có dấu của anh Trỗi mà viết ra những dòng đau đớn Nguyễn Văn Trôi Anh đã chết rồi.... Bài thơ lên trang nhất báo Nhân Dân chỉ một hôm sau bữa anh Trỗi bị đòm đòm, thế là không thể nào sửa đƣợc nữa. Ít tháng sau, đồng chí Phạm Hùng nhắn tin ra, rằng đếch phải anh ý tên là Trôi, mà phải có dấu ngã, tức là Trỗi. Lập tức báo đảng tổ chức một chiến dịch cải chính. Đƣơng nhiên anh Trỗi đƣợc đổi tên đúng là Trỗi. Hàng chục năm sau, có ngƣời quen biết anh Trỗi ra bắc kể rằng anh ý đếch phải tên Trôi, cũng đếch phải Trỗi, mà tên là Trời. Chết mẹ. Bi giờ thì không cải chính đƣợc nữa, anh Trời ạ.
Than ôi anh hùng Trỗi. Dù oai phong liệt lẫm nhƣ vậy, nhƣng mà anh vẫn vô danh. Cái tên chẳng đúng. Cha mẹ quê quán cũng không. Anh khác chó gì Lê Văn Tám, và tệ hơn, khác chó gì anh Móc Lốp bị bắn lủng sọ giữa Sài Thành.
(@AHTT)
https://www.youtube.com/watch?v=FdrYeb5D45s
youtube.com|By dieplong
No comments:
Post a Comment
Note: Only a member of this blog may post a comment.